Phần 2 nè
2 posters
:: Xả xì chét :: Comic
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Phần 2 nè
Chương 2
Lần sau tôi gặp lại Hạ Âu, là mùa
hè hai năm sau. Khi đó tôi vừa chia tay người yêu, tôi cảm thấy những
gì mà người phụ nữ cần thì tôi vĩnh viễn chẳng bao giờ có thể trao. Ví
dụ như thời gian, ví dụ như hôn nhân. Sau khi chia tay có một thời gian
rất ngơ ngác, tôi biết đó là nỗi trống trải.
Lái xe chạy vô
định trong thành phố, nghĩ ngợi lung tung. Tôi nghĩ tôi, mặt mũi sáng
sủa, nhưng nhìn thật sâu vào thì con người tôi cũng chỉ là một người
nghèo trong một xó xỉnh của thành thị. Và tôi giống hệt như mọi thanh
niên thành đạt ở thành thị, nghèo đến mức chỉ còn lại mỗi tiền bạc, và
đầy những lý do hận đời chất chứa trong lòng.
Mùa hè năm đó
thực sự oi ả, tôi bật máy lạnh, để quên được cái không khí nồng nực
ngoài cửa kính xe. Khi xe tôi lướt qua cổng trường Đại học C., tôi bắt
gặp Hạ Âu. Khi tôi nhận ra cô nàng, lặng lẽ, xe dừng bên cạnh người.
Tôi đã hiểu vì sao cô em mang tên Hạ Âu, khi cô ấy đứng dưới ánh
mặt trời, nghiêng gương mặt bị nắng chiếu hồng, đứng yên ở phía ấy, hoàn
toàn giống như một làn gió thanh tân giữa trưa nồng. Tất nhiên là lúc
đó tôi còn chưa biết tên cô ta.
Tóc đã dài hơn xưa chút, mặt
không khác, thân thể đầy đặn hơn vài phần, đường nét hấp dẫn song dáng
người vẫn thanh mảnh như xưa. Tôi phát hiện ra suốt hai năm nay, tôi
luôn khao khát đôi mắt kia, đôi mắt vô tình liếc tôi một lần, vẫn là sức
cuốn hút ma muội và trong trắng ấy.
Con đĩ này biết chăm chút
cho phong cách, khí chất, ít ra chả ai nhìn ra cô nàng làm cái nghề gì.
Sau độ mười phút, một người đàn ông trung niên đi tới, nhét
cho cô ta tập tiền, rồi đi, thậm chí chả buồn nói bye!
Tôi
xuống xe đi về phía cô em:
- Hi, em gái, hy vọng em còn nhớ ra
tôi.
Tôi ác ý nghiến hai chữ "em gái" một cách vừa tàn nhẫn
vừa rõ rành.
Cô em vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay:
-
Ông à? - rồi cô em định đi.
Nhưng tôi gọi cô ta lại.
- Em đang làm gì? - Tôi hỏi thừa câu này, vì tôi thấy cô em đang đi vào
cổng trường Đại học C.
- Làm đĩ !
Em đáp, có vẻ đã
bất cần hơn so với hai năm trước.
Tôi cảm giác tôi hơi nổi
giận vô lý:
- Mẹ bố mày, mày làm đĩ cái gì? Tao còn chưa gặp
con đĩ nào vừa xấu vừa mất dạy như loại mày!
Cô nàng rõ ràng
khựng lại một chút, rồi nàng cười. Đáng phải nhắc là, Hạ Âu rất ít cười,
nhưng khi nàng cười, như bông bồ công anh bị gió thổi tan, sẽ bay tới
khắp nơi nơi.
- Thế thì tôi là một con đĩ không yêu nghề. Còn
gì nữa không? Tôi phải vào trường đây.
- Gượm đã, thế... người
đàn ông lúc nãy là ai? - Hỏi xong tôi thấy mình ngu quá.
-
Sao anh không nghĩ đấy là bố tôi? - Cô nàng nói, mặt thản nhiên lạnh
lùng. Vậy mà tôi tưởng nàng cười giễu - chứ tôi tưởng đĩ là phải thế nào
nữa đây?
- Cô tên là gì
- Hạ Âu.
- Ờ, Hạ
Âu. - Tôi ngẫm nghĩ giây lát - Giai của cô cho cô bao nhiêu tiền?
- Ông ta không phải giai, ông ta chỉ như là chủ nhà. Lúc nãy ông ta cho
tôi hai nghìn.
Tôi tuyệt vọng đến tận cùng, liệu ai tưởng
tượng được, một thiếu nữ xinh đẹp như một đoá hoa, đứng dưới nắng sáng,
dáng vóc thanh nhã và thuần khiết trong chiếc áo sơ mi và quần Jean, lại
có thể thản nhiên hình dung việc trao đổi dục vọng xác thịt và tiền bạc
với một người đàn ông, tự nhiên như thể chỉ khen: "Em hôm nay nhìn thấy
một chiếc váy rất đẹp!"
Tôi thực ra lại khao khát cô nàng chỉ
sống và nghĩ đúng với lứa tuổi thanh xuân của nàng.
- Tôi sẽ
bao cô! - Câu này không phải một lời chót lưỡi tôi thốt, mà kỳ cục sao,
âm điệu và gương mặt tôi khi đó có lẽ đã đầy chờ mong.
- Tốt
thôi. - Cô ta nói, mặt lạnh te.
Sau đó cô ấy thuộc về tôi,
trong thời gian là hai năm.
Nhưng chỉ vài hôm sau, tôi phát
hiện tôi đã mang về một con sextoy bơm không khí không biết rên rỉ trên
giường, mà thật như một con câm chỉ biết cắm mặt nấu cơm, pha trà.
Mỗi chiều tan sở, về là thấy Hạ Âu bò ra bàn đờ đẫn, lặng lẽ cắm ánh
mắt vào bát thức ăn trên bàn, không hiểu đang ngẫm nghĩ cái gì, cũng
không biết có vui thích gì không. Tôi phải to giọng nhắc:
-
Này, tôi về mà ngay cả đôi dép cô cũng không thèm nhấc hộ tôi sao?
Thế là cô nàng mới vội vã đi tìm cho tôi đôi dép lê.
Hạ Âu là
một cô gái ngoan, kêu thức ăn nhạt bèn đi bỏ muối; than mệt mỏi sẽ đấm
lưng cho tôi. Nhưng có điều cô không thốt một lời. Cái "ưu điểm" không
thốt ra âm thanh của cô cũng được biểu lộ ra trên giường, đấy là nơi duy
nhất mà tôi mãi vẫn không thể chịu đựng được cũng như là nơi duy nhất
cô bướng bỉnh.
- Hạ Âu, em đừng cắn môi nữa, ngoan nào, thả
lỏng cơ thể nào! - Tôi dẫn dụ.
- .....
Vẫn không
nói, mặt trơ bì. Cô thường làm cho tôi tụt hứng, chỉ thiếu điều bị liệt
dương.
Có lúc công việc bận rộn, ngồi trước màn hình máy
tính mãi đầu óc tôi quay cuồng, nhưng ngắm cô ấy một cái lòng tôi bình
yên lại. Khi tôi ở nhà, cô ấy như chú chim thanh tĩnh đậu nhẹ bên tôi,
tôi đoán cô ấy ngồi bên tôi là để chờ mắt tôi nhìn sang, bởi mỗi khi tôi
nhìn cô ấy, cô ấy đều lặng lẽ nhìn lại. Cái nhìn lướt từ đôi mắt đẹp
lặng im của cô, không gợn thoáng dục vọng nào, kỳ lạ sao làm tôi như
đang ngắm bức tranh phong cảnh mà lòng chùng xuống. Có lần tôi tưởng
chúng tôi là đôi vợ chồng sau cưới đã mười năm chung sống.
Nhưng tôi hiểu tôi không bao giờ thích cô ấy, chỉ vì cô ấy làm gái. Đối
với cái nghề đĩ điếm, tôi không khinh cũng chẳng tôn trọng. Tôi không
phí chút cảm tình nào vào nó.
Lần sau tôi gặp lại Hạ Âu, là mùa
hè hai năm sau. Khi đó tôi vừa chia tay người yêu, tôi cảm thấy những
gì mà người phụ nữ cần thì tôi vĩnh viễn chẳng bao giờ có thể trao. Ví
dụ như thời gian, ví dụ như hôn nhân. Sau khi chia tay có một thời gian
rất ngơ ngác, tôi biết đó là nỗi trống trải.
Lái xe chạy vô
định trong thành phố, nghĩ ngợi lung tung. Tôi nghĩ tôi, mặt mũi sáng
sủa, nhưng nhìn thật sâu vào thì con người tôi cũng chỉ là một người
nghèo trong một xó xỉnh của thành thị. Và tôi giống hệt như mọi thanh
niên thành đạt ở thành thị, nghèo đến mức chỉ còn lại mỗi tiền bạc, và
đầy những lý do hận đời chất chứa trong lòng.
Mùa hè năm đó
thực sự oi ả, tôi bật máy lạnh, để quên được cái không khí nồng nực
ngoài cửa kính xe. Khi xe tôi lướt qua cổng trường Đại học C., tôi bắt
gặp Hạ Âu. Khi tôi nhận ra cô nàng, lặng lẽ, xe dừng bên cạnh người.
Tôi đã hiểu vì sao cô em mang tên Hạ Âu, khi cô ấy đứng dưới ánh
mặt trời, nghiêng gương mặt bị nắng chiếu hồng, đứng yên ở phía ấy, hoàn
toàn giống như một làn gió thanh tân giữa trưa nồng. Tất nhiên là lúc
đó tôi còn chưa biết tên cô ta.
Tóc đã dài hơn xưa chút, mặt
không khác, thân thể đầy đặn hơn vài phần, đường nét hấp dẫn song dáng
người vẫn thanh mảnh như xưa. Tôi phát hiện ra suốt hai năm nay, tôi
luôn khao khát đôi mắt kia, đôi mắt vô tình liếc tôi một lần, vẫn là sức
cuốn hút ma muội và trong trắng ấy.
Con đĩ này biết chăm chút
cho phong cách, khí chất, ít ra chả ai nhìn ra cô nàng làm cái nghề gì.
Sau độ mười phút, một người đàn ông trung niên đi tới, nhét
cho cô ta tập tiền, rồi đi, thậm chí chả buồn nói bye!
Tôi
xuống xe đi về phía cô em:
- Hi, em gái, hy vọng em còn nhớ ra
tôi.
Tôi ác ý nghiến hai chữ "em gái" một cách vừa tàn nhẫn
vừa rõ rành.
Cô em vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay:
-
Ông à? - rồi cô em định đi.
Nhưng tôi gọi cô ta lại.
- Em đang làm gì? - Tôi hỏi thừa câu này, vì tôi thấy cô em đang đi vào
cổng trường Đại học C.
- Làm đĩ !
Em đáp, có vẻ đã
bất cần hơn so với hai năm trước.
Tôi cảm giác tôi hơi nổi
giận vô lý:
- Mẹ bố mày, mày làm đĩ cái gì? Tao còn chưa gặp
con đĩ nào vừa xấu vừa mất dạy như loại mày!
Cô nàng rõ ràng
khựng lại một chút, rồi nàng cười. Đáng phải nhắc là, Hạ Âu rất ít cười,
nhưng khi nàng cười, như bông bồ công anh bị gió thổi tan, sẽ bay tới
khắp nơi nơi.
- Thế thì tôi là một con đĩ không yêu nghề. Còn
gì nữa không? Tôi phải vào trường đây.
- Gượm đã, thế... người
đàn ông lúc nãy là ai? - Hỏi xong tôi thấy mình ngu quá.
-
Sao anh không nghĩ đấy là bố tôi? - Cô nàng nói, mặt thản nhiên lạnh
lùng. Vậy mà tôi tưởng nàng cười giễu - chứ tôi tưởng đĩ là phải thế nào
nữa đây?
- Cô tên là gì
- Hạ Âu.
- Ờ, Hạ
Âu. - Tôi ngẫm nghĩ giây lát - Giai của cô cho cô bao nhiêu tiền?
- Ông ta không phải giai, ông ta chỉ như là chủ nhà. Lúc nãy ông ta cho
tôi hai nghìn.
Tôi tuyệt vọng đến tận cùng, liệu ai tưởng
tượng được, một thiếu nữ xinh đẹp như một đoá hoa, đứng dưới nắng sáng,
dáng vóc thanh nhã và thuần khiết trong chiếc áo sơ mi và quần Jean, lại
có thể thản nhiên hình dung việc trao đổi dục vọng xác thịt và tiền bạc
với một người đàn ông, tự nhiên như thể chỉ khen: "Em hôm nay nhìn thấy
một chiếc váy rất đẹp!"
Tôi thực ra lại khao khát cô nàng chỉ
sống và nghĩ đúng với lứa tuổi thanh xuân của nàng.
- Tôi sẽ
bao cô! - Câu này không phải một lời chót lưỡi tôi thốt, mà kỳ cục sao,
âm điệu và gương mặt tôi khi đó có lẽ đã đầy chờ mong.
- Tốt
thôi. - Cô ta nói, mặt lạnh te.
Sau đó cô ấy thuộc về tôi,
trong thời gian là hai năm.
Nhưng chỉ vài hôm sau, tôi phát
hiện tôi đã mang về một con sextoy bơm không khí không biết rên rỉ trên
giường, mà thật như một con câm chỉ biết cắm mặt nấu cơm, pha trà.
Mỗi chiều tan sở, về là thấy Hạ Âu bò ra bàn đờ đẫn, lặng lẽ cắm ánh
mắt vào bát thức ăn trên bàn, không hiểu đang ngẫm nghĩ cái gì, cũng
không biết có vui thích gì không. Tôi phải to giọng nhắc:
-
Này, tôi về mà ngay cả đôi dép cô cũng không thèm nhấc hộ tôi sao?
Thế là cô nàng mới vội vã đi tìm cho tôi đôi dép lê.
Hạ Âu là
một cô gái ngoan, kêu thức ăn nhạt bèn đi bỏ muối; than mệt mỏi sẽ đấm
lưng cho tôi. Nhưng có điều cô không thốt một lời. Cái "ưu điểm" không
thốt ra âm thanh của cô cũng được biểu lộ ra trên giường, đấy là nơi duy
nhất mà tôi mãi vẫn không thể chịu đựng được cũng như là nơi duy nhất
cô bướng bỉnh.
- Hạ Âu, em đừng cắn môi nữa, ngoan nào, thả
lỏng cơ thể nào! - Tôi dẫn dụ.
- .....
Vẫn không
nói, mặt trơ bì. Cô thường làm cho tôi tụt hứng, chỉ thiếu điều bị liệt
dương.
Có lúc công việc bận rộn, ngồi trước màn hình máy
tính mãi đầu óc tôi quay cuồng, nhưng ngắm cô ấy một cái lòng tôi bình
yên lại. Khi tôi ở nhà, cô ấy như chú chim thanh tĩnh đậu nhẹ bên tôi,
tôi đoán cô ấy ngồi bên tôi là để chờ mắt tôi nhìn sang, bởi mỗi khi tôi
nhìn cô ấy, cô ấy đều lặng lẽ nhìn lại. Cái nhìn lướt từ đôi mắt đẹp
lặng im của cô, không gợn thoáng dục vọng nào, kỳ lạ sao làm tôi như
đang ngắm bức tranh phong cảnh mà lòng chùng xuống. Có lần tôi tưởng
chúng tôi là đôi vợ chồng sau cưới đã mười năm chung sống.
Nhưng tôi hiểu tôi không bao giờ thích cô ấy, chỉ vì cô ấy làm gái. Đối
với cái nghề đĩ điếm, tôi không khinh cũng chẳng tôn trọng. Tôi không
phí chút cảm tình nào vào nó.
MinKi- Junior Member
- Tổng số bài gửi : 60
Điểm : 77
Danh Tiếng : 0
Join date : 15/05/2010
Re: Phần 2 nè
Tem cho chị...Hay
Nhi.Lady- Moderator
- Tổng số bài gửi : 504
Điểm : 601
Danh Tiếng : 17
Join date : 09/05/2010
Similar topics
» Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ- Phần 3-4
» Phần Mềm Thiên Văn
» [Truyện Vừa] Sẽ có 1 thiên sứ thay tôi yêu em
» Xin lỗi e chỉ là .... phần típ theo
» xin lỗi e chỉ là ..... ( phần cuối)
» Phần Mềm Thiên Văn
» [Truyện Vừa] Sẽ có 1 thiên sứ thay tôi yêu em
» Xin lỗi e chỉ là .... phần típ theo
» xin lỗi e chỉ là ..... ( phần cuối)
:: Xả xì chét :: Comic
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Sun Nov 10, 2013 12:25 am by a5dexuong
» Mastermodz hack au mới 1.1 full chức năng __10/11
Sun Nov 10, 2013 12:23 am by a5dexuong
» Cmmodz hack audition ver 1.1 full by xtrap , anti pass 2 full chức năng __up 10/11
Sun Nov 10, 2013 12:21 am by a5dexuong
» mousemodz hack audition 1.1 full chuc nang __10/11
Sun Nov 10, 2013 12:19 am by a5dexuong
» Mastermodz hack new au 1.1 hack per , bug hanh dong , dao xinh , mau da , reset boss __10/11
Sun Nov 10, 2013 12:17 am by a5dexuong
» mousemodz hack new au 1.1 fix nhiều chức năng mới __up 10/11
Sun Nov 10, 2013 12:14 am by a5dexuong
» Download mastermodz hack new au 1.1 full chuc nang __10/11
Sun Nov 10, 2013 12:12 am by a5dexuong
» Tên tiếng Lào of bạn là gì =))~
Mon Oct 07, 2013 11:53 am by phonhay
» Tên dưới -địa ngục of b. là j` =)~
Mon Oct 07, 2013 11:52 am by phonhay
» Tên giang hồ of b. là j` =)))))~
Mon Oct 07, 2013 11:51 am by phonhay
» Tên trên trời of b. là j` =)~
Mon Oct 07, 2013 11:48 am by phonhay
» Có bản taan offline chơi qua mạng Lan k mọi người
Sat Sep 14, 2013 8:46 pm by sunnghichhn
» Alo:(((((((((((((((((((((((
Sun Aug 25, 2013 2:17 pm by Bi =x
» THIÊN LONG HÀ NỘI Open bản 4 lỗ hồi 10h sáng Chủ Nhật-25/8/2013
Tue Aug 20, 2013 3:20 pm by natasada
» KIẾM THẾ THẬP HUYẾT OPEN 10H00 SÁNG THỨ 7 NGÀY 17/8/2013
Tue Aug 13, 2013 6:29 pm by natasada